Chủ Nhật, 11/05/2014 15:17

Casino, không dễ nói “No!”

Cho phép người dân vào chơi trong các sòng bạc, thừa nhận nạn cờ bạc là một thực tế xã hội để rồi tiến hành nhiều biện pháp và huy động sức mạnh tổng hợp của nguồn lực xã hội dân sự nhằm hạn chế và ngăn ngừa là cách mà Singapore làm. Việt Nam đi sau liệu có thể rút ra được cho mình những bài học hữu ích hơn?

Nếu như người nước ngoài đến Singapore có thể vào casino đánh bạc thoải mái thì công dân và thường trú nhân (PR) trên đảo quốc này muốn bước chân vào đây phải đóng phí. Theo Luật Kiểm soát Casino (CCA) có hiệu lực từ năm 2006 nhằm điều chỉnh việc quản lý và các hoạt động đánh bạc, công dân Singapore và PR vào casino phải trên 21 tuổi, đóng lệ phí (levy) 100 đô la Singapore (SGD) cho một lượt 24 tiếng đồng hồ hay 2.000 SGD cho thời gian không hạn chế trong 12 tháng. Serene, một cô học trò cũ học tiếng Việt của tôi, cho biết thỉnh thoảng cô phải nộp cái lệ phí vô duyên và bất bình đẳng này khi có dịp dẫn vài người bạn Việt Nam vào đây tham quan, mặc dù chẳng cá cược hay bài bạc gì.

Nhưng nhìn chung, những hạn chế nói trên cũng không nản lòng người dân có máu cờ bạc trên đảo Sư tử. Tính đến tháng 5-2010, lệ phí vào cửa mà chính phủ thu được là 70 triệu SGD, tức là chỉ ba tháng sau khi casino đầu tiên tại Singapore là Resort World Sentosa chính thức mở cửa. Bảy tháng sau khi cả hai casino đi vào hoạt động, số người vào đã vượt quá 1 triệu người... Xem ra số tiền 100 SGD chẳng đáng là bao với dân Singapore máu me cờ bạc và có ý kiến cho rằng vì đã “lỡ” tốn tiền rồi thì các bác thằng bần này lại càng quyết chí ăn thua. Và phải chăng biện pháp hạn chế người dân vào casino lại phản tác dụng và càng làm người Singapore thua bạc nhiều hơn?

Chính phủ Singapore thật ra cũng tiếp tục xem xét các biện pháp hạn chế thậm chí cấm người dân của mình vào casino như trường hợp của công quốc Monaco. Tại Casino de Monte Carlo, người dân Monaco không được phép vào đánh bạc còn người nước ngoài thì muốn vào phải trả lệ phí. Nhưng áp dụng kinh nghiệm của Monaco thì Singapore phải trả giá đắt bởi dân số Monaco chỉ có 30.000 người (người Pháp 50%, người Ý 30%, người Monaco 17%) còn Singapore có hơn 4 triệu chủ yếu là người Hoa và máu cờ bạc hình như đã ăn sâu vào tận xương tủy. Ngoài ra, nếu không được phép chơi trong nước, cũng như trước đây, người Singapore có thể lại lái xe sang Malaysia đánh bạc trên cao nguyên Genting trong khi các casino tại Singapore chắc chắn thất thu.

Lại có một số ý kiến khác cho rằng là casino chỉ là một phần nguồn thu trong quần thể nghỉ dưỡng liên hợp (Integrated Resorts - IR) tạo công ăn việc làm cho người bản địa và nên chăng chính phủ có thể giảm hay bỏ lệ phí vào cửa để cho người dân Singapore cảm thấy thoải mái thử thời vận ngay trên đất nước của mình.

Nhưng đây là một câu hỏi tế nhị và các quan chức hay đại biểu quốc hội Singapore đều phải cân nhắc khi phát biểu hay đưa ra những giải pháp xét đến những lợi ích về kinh tế, xã hội và vận mệnh chính trị của đảng phái hay cá nhân.

Nhưng nói gì thì nói, đảo quốc Sư tử luôn ở trong tư thế sẵn sàng trước và sau khi mở casino: Chính phủ Singapore đã giao Bộ Nội vụ đã thành lập Cục Quản lý Casino (CRA) nhằm giám sát và thực hiện bộ luật CCA nói trên. Ngoài ra, Singapore còn có một Hội đồng Quốc gia về các vấn đề cờ bạc (NCPG) gồn 15 thành viên có chuyên môn trong các lĩnh vực như tâm lý học, công tác xã hội, tư vấn, pháp lý, phục hồi chức năng và cả tôn giáo. Trong lúc sử dụng casino như một trong những đòn bẩy phục vụ tăng trưởng kinh tế, Chính phủ Singapore đã xem nạn cờ bạc là một thực tế xã hội và tiến hành nhiều biện pháp trong đó huy động sức mạnh tổng hợp của lực lượng xã hội dân sự.

Thật vậy, không chỉ có các cơ quan chức năng nói trên như CRA hay NCPG, nhiều tổ chức xã hội khác đã tham gia vào việc hạn chế và ngăn ngừa cờ bạc như Viện Sức khỏe Tâm thần đã mở dịch vụ gọi là “quản lý nạn nghiện cờ bạc quốc gia”, các trung tâm dịch vụ gia đình có cơ sở trên toàn đảo quốc được sự hậu thuẫn của Bộ Phát triển xã hội và gia đình cũng cung cấp những hỗ trợ và tư vấn cho những gia đình có người thân nghiện cờ bạc, các hội đoàn tôn giáo cũng không đứng ngoài cuộc. Đi xa hơn, những ai cảm thấy bản thân hay người thân của mình nghiện cờ bạc có thể đăng ký nói “không” với casino qua trang web của NCPG. Tiếc thay, nhiều người nhờ tư vấn hay truy cập vào trang web này khi gia đình hay bản thân họ đã “có” nhiều chuyện đã rồi. Và hậu quả từ cờ bạc thì mỗi nhà mỗi cảnh và nỗi đau đâu chỉ dành riêng cho người Singapore mà còn đến với nhiều người dân nước khác trong đó có người Việt chúng ta.

Lê Hữu Huy (Giám đốc Công ty Tư vấn Vietnam Global Network, Singapore)

tbktsg

Các tin tức khác

>   Hãng sữa lại lách luật tăng giá (11/05/2014)

>   Không phải vụ Bầu Kiên, vụ Huyền Như mới là đại án tham nhũng? (11/05/2014)

>   Các ngoại trưởng ASEAN thông qua tuyên bố về biển Đông (10/05/2014)

>   Tàu 3 tỷ đắp chiếu, ai phớt lờ chỉ đạo của thành phố? (10/05/2014)

>   Bộ Công an chính thức thông tin vụ JTC (10/05/2014)

>   Giám đốc công ty xây cầu Chu Va bị bắt (10/05/2014)

>   Giá thuốc - ai quản lý? (10/05/2014)

>   Vụ giàn khoan HD-981: “Việt Nam hoàn toàn có thể thắng kiện” (09/05/2014)

>   Trung Quốc nói gì tại cuộc họp báo biện minh vụ HD-981? (09/05/2014)

>   Thái Lan: "Trận chiến cuối" chống chính phủ tạm quyền (09/05/2014)

Dịch vụ trực tuyến
iDragon
Giao dịch trực tuyến

Là giải pháp giao dịch chứng khoán với nhiều tính năng ưu việt và tinh xảo trên nền công nghệ kỹ thuật cao; giao diện thân thiện, dễ sử dụng trên các thiết bị có kết nối Internet...
Hướng dẫn sử dụng
Phiên bản cập nhật