Thương hiệu Agribank bị tổn hại
Tham ô, chiếm đoạt tài sản vốn là câu chuyện đạo đức cá nhân. Tuy nhiên khi nó được đặt trong một tập thể, một thương hiệu thì hành vi ấy sẽ làm ảnh hưởng trực tiếp, thậm tổn hại ngay uy tín của thương hiệu ấy.
Và, đó có phải là câu chuyện của thương hiệu ngân hàng Nông nghiệp và phát triển nông thôn Agribank sau những “scandal” tham ô, chiếm đoạt tài sản gây thiệt hại hàng nghìn tỉ đồng gây sửng sốt trong dư luận thời gian qua?
|
Giao dịch tại Ngân hàng Agribank.
|
Ngày 29/1 vừa qua, cơ quan cảnh sát điều tra Công an Hà Nội vừa kết thúc điều tra vụ án “tham ô tài sản, đánh bạc, thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng” xảy ra tại chi nhánh ngân hàng Nông nghiệp và phát triển nông thôn huyện Mỹ Đức (Agribank Mỹ Đức) Hà Nội, đề nghị Viện KSND cùng cấp truy tố 6 bị can thuộc cán bộ của Agribank Mỹ Đức.
Do thua cuộc bóng đá quá nhiều, các bị can này đã quyết toán khống hàng trăm sổ tiết kiệm của khách hàng chiếm đoạt 46 tỉ đồng. Đây không phải là lần đầu cán bộ một chi nhánh của Agribank tham ô, chiếm đoạt tài sản người dân và số tiền 46 tỉ của người dân ở Mỹ Đức mất đi do hành vi tham ô ấy là con số rất nhỏ nếu so với sai phạm nghiệm trọng của Công ty cho thuê tài chính 2 – một công ty con của ngân hàng Agribank trong năm qua. Sai phạm của Công ty cho thuê tài chính 2 gây thất thoát một số tiền khổng lồ là 3000 tỉ đồng tiền ngân sách của nhân dân đóng góp nhằm xây dựng đất nước.
Nhắc đến câu chuyện về Công ty cho thuê tài chính 2, kết quả kiểm toán Công ty này thực sự là một câu chuyện rùng rợn về sự tàn nhẫn của những cán bộ kinh doanh trong việc sử dụng đồng tiền của nhân dân.
Chỉ là một công ty con của ngân hàng Nông nghiệp và phát triển nông thôn nhưng trong một năm 2009, đơn vị kinh doanh này có thể thua lỗ được tới 3000 tỉ đồng, tương đương với tổng thu nhập trung bình của hơn 10 vạn người Việt Nam trong suốt một năm ròng đổ mồ hôi, sôi nước mắt. Số tiền khổng lồ này đã biến mất theo con đường nào? Sự dốt nát của những người quản lý doanh nghiệp? Hay sự quay lưng của vận may trên thương trường? Nếu đó là đường đi của 3000 tỉ đồng, người dân đóng thuế nuôi ngân sách có thể sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn trước sự mất mát này. Song, kết quả kiểm tra của Kiểm toán Nhà nước công bố năm 2011 không phải một liều thuốc giảm đau!
|
Lê Văn Hiển (Trưởng phòng kế toán ngân quỹ Agribank Mỹ Đức); Lê Quang Khải, Nguyễn Thanh Hải (đều là nhân viên giao dịch Agribank Mỹ Đức)
|
Theo kết quả kiểm tra của Kiểm toán Nhà nước, trong số rất nhiều sai phạm của Công ty cho thuê tài chính 2 như huy động vốn sai nguyên tắc, vô trách nhiệm trong khâu thẩm định hồ sơ khách hàng… thì những hợp đồng mua bán khống mới thực sự bộc lộ sự vô trách nhiệm đến nhẫn tâm của doanh nghiệp này đối với tài sản của nhân dân.
Chỉ riêng với hợp đồng mua một chiếc xe cẩu trị giá 65 tỉ đồng, công ty này đã gây thiệt hại tới 33 tỉ đồng khi giá thị trường của chiếc xe này chỉ có 32 tỉ đồng. Không những thế, hàng ngàn tỉ đồng đã được doanh nghiệp này chi ra chỉ để mua… vịt trời.
Đó là những hợp đồng mua dây chuyền sản xuất, mua những con tàu biển đã được giải ngân mà không hề thấy mặt mũi ở đâu. Thật khó để tưởng tượng điều gì khiến cho những con số tiền tỉ lại dễ dàng bị ném qua cửa sổ theo cách đó.
Cho thuê tài chính không phải là một ngành kinh doanh mới mẻ và xa lạ. Các quy chuẩn, nguyên tắc kinh doanh trong lĩnh vực này đều đã được quy định cụ thể và rõ ràng. Vì vậy, không thể coi số tiền lỗ 3000 tỉ kể trên là kết quả của sự ngu dốt thuần túy của ban lãnh đạo doanh nghiệp này khi mà tất cả những nguyên tắc tài chính sơ đẳng nhất cũng đã bị bỏ qua một cách “hồn nhiên”.
Đặc biệt, họ đều là những cán bộ ngân hàng, được đào tạo bài bản về nghiệp vụ tài chính. Và cho dù ban giám đốc công ty tài chính 2 không biết gì về nghiệp vụ tài chính đi chăng nữa thì “nó lú chú nó cũng phải khôn” như dân gian vẫn nói.
Tuy nhiên, cơ quan chủ quản của doanh nghiệp này là Agribank lại không hề “nhìn” ra những nguy cơ thua lỗ do cách làm ăn đó. Ngay cả khi dư nợ cho vay của Công ty cho thuê tài chính 2 đã vượt 1.600 tỉ đồng, công ty vẫn được Agribank bảo lãnh cho vay vốn tại Bảo hiểm xã hội Việt Nam 400 tỉ đồng với mục đích trả nợ cho ngân hàng Nông nghiệp và phát triển nông thôn.
Và cho dù việc trả nợ chẳng hề được thực hiện, Agribank vẫn bình chân như vại, chẳng hề tỏ ra lo lắng, hay băn khoăn. Điều này cho thấy, quá trình kinh doanh theo kiểu động đâu lỗ đấy của Công ty cho thuê tài chính 2 hoàn toàn nằm trong sự dữ liệu của công ty mẹ là Agribank. Điều kỳ lạ hơn, dù hạn mức bảo lãnh của Agribank để Công ty cho thuê tài chính 2 vay tiền của Bảo hiểm xã hội là 400 tỉ đồng, song Bảo hiểm xã hội vẫn sẵn sàng cho vay tới hơn 1000 tỉ đồng! Rõ ràng, đây không phải là vấn đề quản lý yếu kém của các doanh nghiệp Nhà nước, mà câu chuyện cho thấy những đồng tiền xương máu của người dân đã được đưa đường chỉ lối để biến mất một cách dễ dàng. Vật chất không tự nhiên sinh ra và cũng không tự nhiên mất đi. Đồng tiền cũng thế! 3000 tỉ đồng của nhân dân cũng không hề tự nhiên mất đi. Nó được chuyển hóa thành những phi vụ kinh doanh lỗ vốn và dĩ nhiên ai đó có lãi
Đó là câu chuyện rùng rợn của Agribank năm vừa rồi, còn năm nay là câu chuyện của một hành vi gian manh, tráo trở của 6 cán bộ chi nhánh Mỹ Đức, họ chẳng khác nào là những kẻ cướp của người dân ngoài đường. Cả 6 bị can trong vụ việc dùng trang mạng IBET chơi cá độ những trận túc cầu lớn nhỏ khắp thế giới. Ban đầu trò đỏ đen mang về cho họ một số tiền thắng cược không nhỏ nhưng rất nhanh sau đó vận đen kéo đến, có khi một tuần thua 3 tỉ đồng. Do thua quá nhiều, họ bàn nhau làm thủ tục tất toán khống tiền gửi tiết kiệm của khách. Họ quyết toán khống trên máy tiền gửi 177 sổ tiết kiệm của khách hàng, chiếm đoạt gần 46 tỉ đồng gồm cả tiền gốc và lãi. Hành vi ấy chẳng khác nào một kẻ lưu manh ăn chơi túng thiếu rồi sinh ý định đi ăn cướp để trả nợ, tiêu xài!
Việc tham ô 46 tỉ đồng do thua cá độ bóng đá của cán bộ Agribank Mỹ Đức hay việc làm thua lỗ tới 3000 tỉ đồng của Công ty cho thuê tài chính 2 không chỉ là câu chuyện của đạo đức cán bộ, câu chuyện quản lý. Đó là câu chuyện rùng rợn về sự nhẫn tâm của con người đối với đồng loại. Sự chuyển hóa của những khoản tiền khổng lồ thông qua những phi vụ kinh doanh lỗ như Công ty cho thuê tài chính 2 vốn khiến cho rất nhiều điều nghịch lý bỗng trở nên dễ hiểu. Đó là người ta sẽ không còn ngạc nhiên khi ở một đất nước vào hàng nghèo nhất thế giới mà lại trở thành thị trường tiêu thụ hàng xa xỉ tiềm năng. Và đó cũng là đất nước mà những ngôi nhà triệu đô thường được bán trao tay. Uy tính thương hiệu Agribank đã phải trả giá rất đắt cho những “sự cố” như thế. Song, rõ ràng Agribank chỉ là một cái tên gọi, nó chẳng có lỗi gì, tất cả là ở con người. Người tốt làm nó được nhân dân tin tưởng, kẻ xấu làm nó lụi tàn, thế thôi!
Lê Trúc
PETROTIMES
|